Từng có một nữ Phật tử đến hỏi sư phụ Trí Duyên rằng: bao nhiêu năm nay cô cứ chờ đợi một người, cô không ngừng vì người đó mà cho đi, nhưng anh ta không biết, hoặc giả đò không biết, vậy cô nên làm gì để cho người đó biết, lại nên làm gì để người ta đừng im lặng nữa?
Sư phụ suy nghĩ một chút, nói với nữ thí chủ: “Ở đây ta có loại giống, cần người trồng nó có đầy đủ sự cố gắng, nếu như hoa có thể nở rộ, thì nguyện vọng của cô sẽ thực hiện được”.
Sư phụ đáp: “Ta ở đây có vài hạt giống, chờ ngày mai đến chùa, ta cho cô một ít”. Cô Phật tử cám ơn rối rít, vui mừng xuống núi. Giới Sân đứng bên nghe có vẻ lạ, sư phụ Trí Duyên đúng là có nhiều đồ vật kỳ lạ hiếm thấy, nhưng những loại giống kia, tiểu chưa bao giờ nhìn thấy.
Ngày hôm sau, tiểu cứ lưu ý xem cô Phật tử có lại chùa hay không, mượn cớ đó để đi xem loại giống kỳ lạ của sư phụ. Cô Phật tử đến chùa rất sớm. Giới Sân hưng phấn cầm chổi theo sau cô vào chánh điện. Sư phụ Trí Duyên cầm cái bao giấy đưa cho cô Phật tử. Giới Sân cố nhìn, bao giấy bao rất cẩn thận, không nhìn thấy gì cả. Sư phụ nhìn tiểu cười, Giơi Sân ái ngại cúi đầu cầm chổi tiếp tục quét chùa.
Cô Phật tử hài lòng ra về. Tiểu đang quét, bỗng nhiên phát hiện dưới nền chùa có vài hạt giống, vội nhặt lên, chắc đây chính là loại giống mà sư phụ Trí Duyên đưa cho cô Phật tử lúc nãy bị rớt ra.
Giới Sân cẩn thận giữ hạt giống, lén trồng sau vườn. Mỗi ngày tiểu đều tưới nước, có điều là cuối cùng chẳng thấy cây nảy mầm. Cô Phật tử nọ thường đến tự viện, gặp sư phụ than vắn thở dài, đủ hiểu là cây hoa của cô cũng vậy. Ngày lại ngày qua, cuối cùng Giới Sân chịu không nổi, đưa tay bới đất lên, hạt giống vẫn còn, chỉ là không chịu nảy mầm, trái lại có phần hư thối. Cô Phật tử đến chùa chắc là không chơ nổi nữa nên hỏi sư phụ, tại sao sư phụ đưa cho cô loại hoa mà bất luận chăm sóc thế nào, đều không thể nảy mầm. Sư phụ Trí Duyên bảo, vì sư phụ đưa cho cô toàn là hạt đã nấu chín nên mới ra cớ sự.
Không phải cứ hễ một phần cày cấy là nhất định phải có một phần thu hoạch, giống như trồng hạt giống đã nấu chín, bất luận bạn đầu tư bao nhiêu tâm lực, kết cục là bạn vẫn không thu hoạch được gì. Phải chăng bạn cứ muốn chờ đợi phần kết quả không thể xảy ra? Không bằng hãy chọn lựa sự buông bỏ, những hạt giống mới đang chờ đợi bạn trồng vẫn còn nhiều lắm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét