Chùa Thiên Minh chúng tôi
tuy không phải là nơi có nhiều khách hành hương, song vẫn thường có người đến
viếng và thắp hương.
Có cô Phật tử họ Lý, một năm đến chùa mấy lần, thành khẩn khấn nguyện trước tượng Phật, còn cúng tiền hương đèn. Cô đến nhiều lần, riết thành quen thuộc. Sư phụ cũng tiếp chuyện với cô thân hơn các Phật tử khác. Cô Phật tử này thắp hương xong hay đến chuyện vãn với sư phụ. Chúng tôi biết chồng cô làm cán bộ trong thành thị, lúc còn trẻ làm công nhân viên chức, cuộc sống ổn định, vui vẻ.
Giờ đây, do chồng cô làm cán bộ ngày càng to, bắt đầu có người ghen ghét, tìm cách hãm hại. Cách một thời gian lại có thư nặc danh gởi cho Bộ Thanh tra, kể nhiều việc không hay về ông, lời đồn đại không ngừng, thường thường có người lén xem xét cuộc sống riêng tư của họ. Cô Lý rất lo lắng, đến ngủ cũng không yên ổn, lo cho chồng xảy ra việc không hay, nên cô hay đến chùa cầu nguyện. Trong lời khấn nguyện của cô, quan trọng nhất là cầu Phật phù hộ cho chồng. Cô kể chuyện với sư phụ, đến đoạn thương tâm thường rớt nước mắt. Cô hỏi sư phụ Trí Duyên, nếu như có biện pháp nào hay để tiêu trừ ách nạn, như tổ chức pháp sự hay trai đàn… dù khó khăn mấy cô cũng làm.
Lần đó, sư phụ Trí Duyên bảo cô: “Chỉ cần thành tâm cầu Phật gia hộ, làm việc gì phải thanh bạch, thì hẳn nhiên không xảy ra chuyện gì”. Nghe câu trả lời của sư phụ, cô không hài lòng lắm, vẫn không thể an tâm, nên lâu lâu lại hỏi thăm sư phụ một lần. Sư phụ liền chỉ ra sân chùa, bảo: “Hãy cầu nguyện hào quang Phật chiếu soi vào sân, rồi chiếu đến gia đình của cô”. Nghe vậy cô mới hài lòng, an tâm trở về nhà.
Một lúc sau, Giới Sân bước ra ngoài phòng, phát hiện ánh nắng chiếu vào sân tuy rất gắt, nhưng vẫn còn vài góc ánh mặt trời không cách nào chiếu tới được. Sư phụ dạy: “Nếu như muốn được ánh nắng mặt trời chiếu soi, phải đứng vào giữa sân, nếu cứ trốn vào góc sân, thì Phật cũng không cách nào giúp được”.
(st - Quán Cháo Trắng)
Có cô Phật tử họ Lý, một năm đến chùa mấy lần, thành khẩn khấn nguyện trước tượng Phật, còn cúng tiền hương đèn. Cô đến nhiều lần, riết thành quen thuộc. Sư phụ cũng tiếp chuyện với cô thân hơn các Phật tử khác. Cô Phật tử này thắp hương xong hay đến chuyện vãn với sư phụ. Chúng tôi biết chồng cô làm cán bộ trong thành thị, lúc còn trẻ làm công nhân viên chức, cuộc sống ổn định, vui vẻ.
Giờ đây, do chồng cô làm cán bộ ngày càng to, bắt đầu có người ghen ghét, tìm cách hãm hại. Cách một thời gian lại có thư nặc danh gởi cho Bộ Thanh tra, kể nhiều việc không hay về ông, lời đồn đại không ngừng, thường thường có người lén xem xét cuộc sống riêng tư của họ. Cô Lý rất lo lắng, đến ngủ cũng không yên ổn, lo cho chồng xảy ra việc không hay, nên cô hay đến chùa cầu nguyện. Trong lời khấn nguyện của cô, quan trọng nhất là cầu Phật phù hộ cho chồng. Cô kể chuyện với sư phụ, đến đoạn thương tâm thường rớt nước mắt. Cô hỏi sư phụ Trí Duyên, nếu như có biện pháp nào hay để tiêu trừ ách nạn, như tổ chức pháp sự hay trai đàn… dù khó khăn mấy cô cũng làm.
Lần đó, sư phụ Trí Duyên bảo cô: “Chỉ cần thành tâm cầu Phật gia hộ, làm việc gì phải thanh bạch, thì hẳn nhiên không xảy ra chuyện gì”. Nghe câu trả lời của sư phụ, cô không hài lòng lắm, vẫn không thể an tâm, nên lâu lâu lại hỏi thăm sư phụ một lần. Sư phụ liền chỉ ra sân chùa, bảo: “Hãy cầu nguyện hào quang Phật chiếu soi vào sân, rồi chiếu đến gia đình của cô”. Nghe vậy cô mới hài lòng, an tâm trở về nhà.
Một lúc sau, Giới Sân bước ra ngoài phòng, phát hiện ánh nắng chiếu vào sân tuy rất gắt, nhưng vẫn còn vài góc ánh mặt trời không cách nào chiếu tới được. Sư phụ dạy: “Nếu như muốn được ánh nắng mặt trời chiếu soi, phải đứng vào giữa sân, nếu cứ trốn vào góc sân, thì Phật cũng không cách nào giúp được”.
(st - Quán Cháo Trắng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét