Luật lệ và những chế định được thiết lập
chỉ nhằm mục đích khiến cho mọi việc được thuận lợi, thế thôi. Chẳng hạn
như, ngày xưa người ta dùng hàng hóa vật chất làm tiền. Nhưng vật
chất thô kịch như thế này rất khó cất giữ nên người ta bắt
đầu dùng tiền xu và tiền giấy. Giả sử
về sau có một đạo luật lấy sáp ong và
phân gà làm tiền, thế là người ta bắt đầu
chém giết lẫn nhau vì sáp ong và phân gà. Chuyện là như thế
đó. Những thứ mà ta dùng làm tiền chỉ
là sự chế định do chúng ta đặt ra. Chúng được
gọi là tiền bởi vì chúng ta quyết định
như vậy. Sự thực tiền là gì? Chẳng là gì cả. Khi mọi người
đồng ý với nhau về một vấn đề gì
đó thì một khế ước, một quy
định được đặt ra. Thế gian này chẳng
qua cũng chỉ là một sự chế định, nhưng thật
khó khăn để làm cho một người bình thường biết
điều này.
Tiền bạc của chúng ta, nhà
cửa của chúng ta, gia đình của chúng
ta, thân bằng quyến thuộc của chúng ta chỉ là sự chế
định mà chúng ta
đã đặt ra
và ta thật sự tin rằng tất cả chúng là của ta. Nhưng nhìn dưới ánh
sáng của giáo pháp chẳng có gì thuộc về ta cả. Nếu không sáng suốt, cứ khư
khư cho rằng nó là của ta thì sẽ đau khổ dài
dài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét