Những lá bài


Lần đó, sư phụ Trí Duyên cùng Giới Sân và Giơi Ngạo xuống trấn có công chuyện, xa xa đã nhìn thấy ông chủ Tần - chủ quán trà Chiêu Phước từ lầu hai thò đầu ra cười chào sư phụ. Sư phụ Trí Duyên gật đầu đáp lại, quay qua kể chúng tôi nghe, rằng từ khi có đoàn nghệ thuât hát nói của ông bầu họ Trần đến đây biểu diễn, quán trà của ông Tần dần dần lên hương, lúc này gặp ai ông cũng cười rất tươi.

Đang bàn tới ổng, thì ông Tần liền gọi to sư phụ Trí Duyên, khiến chúng tôi dừng lại. Chúng tôi đứng trước cửa quán trà, ông chủ từ bên trong đi nhanh ra, cười nói với chúng tôi, rằng một người bạn của ông ta trong tâm đang có chuyện buồn, nếu có rảnh, hy vọng sư phụ đồng ý lên lầu khai đạo dùm ông ấy.

Sư phụ do dự một chút, nghĩ việc hôm nay cũng không gấp gáp, nên nhận lời mời của ông Tần. Ông Tần dẫn chúng tôi lên lầu, tìm chỗ gần cửa sổ mời chúng tôi ngồi, lại bảo người phục vụ đem đến bình trà và thức ăn điểm tâm.
Ông Tần dẫn bạn đến ngồi bên chúng tôi. Chúng tôi rất ngạc nhiên, thì ra, người bạn mà ông nói tới chính là ông thí chủ họ Dư, chủ quán trà Khách Lai kế bên. Trước đó, chính ông Dư đã mở quán trà mới khiến cho quán trà Chiêu Phước xuống dôc, sau cùng ông chủ Tần phải mời đoàn hát nói đến biểu diễn để cạnh tranh. Giới Sân chợt có chút cảm khái, ông Tần thật là người tốt, đến đối thủ gặp khó khăn, ông cũng giúp một tay.

Ông chủ họ Dư thở dài. Ông Tần nói với ông ta rằng, thôi thì đem tâm sự giãi bày với sư phụ Trí Duyên, sư phụ có thể giúp ông khai đạo.

Tiểu nhìn thấy ông chủ Dư do dự, sau đó hình như hạ quyết tâm, bộc bạch với sư phụ rằng ông đang gặp va vấp trong chuyện làm ăn, không biết phải giải quyết sao đây?

Sư phụ Trí Duyên quay đầu hỏi ông chủ Tần: Ở đây có bộ bài không? đem đến cho thầy một bộ.
Ông chủ Tần cảm thấy kỳ quái, không biết sư phụ Trí Duyên có ý gì, nhưng cũng bảo bồi bàn đem tới một bộ. Sư phụ Trí Duyên dùng tay trộn bài, sau đó lật úp những lá bài lại, trải ra trên bàn. Mọi người hết sức ngạc nhiên, không biết sư phụ tính làm gì. 54 lá bài không phải ít, trải đầy cả mặt bàn. Sư phụ cười hỏi, ông có biết con hai cơ nằm ở đâu không? Ông chủ Dư lắc đầu nói không biết. Sư phụ Trí Duyên đáp, ta biết nó nằm ở đâu. Thật là nằm ngoài dự đoán của chúng tôi. Lúc nãy sư phụ trải bài ra mặt bàn, không nhìn mặt lá bài, làm sao có thể biết vị trí của mỗi lá nằm ở đâu, lẽ nào sư phụ có kỹ xảo gì chăng? Sư phụ Trí Duyên lật một lá bài lên, không phải là lá hai cơ, mà là lá tám chuồn. Sư phụ cười, lại tiếp tục lật từng lá, đến lá thứ 20, chúng tôi mới nhìn thấy con hai cơ. Chợt Giới Sân hiểu ý của sư phụ Trí Duyên, mặc dù sư phụ không nói ra, chính sư phụ cũng không thể lần đầu tìm thấy lá hai cơ.

Có lúc chúng ta đi tìm đáp án, lại cho rằng chính mình sẽ không tìm ra, cuộc đời đâu có chuyện dễ dàng vừa tìm đã thấy đáp án? Chỉ lần lượt lật hết cái này đến cái khác mới có thể tìm thấy đáp án nằm bên dưới.

Hôm đó, ông chủ Dư như chợt bừng ngộ. Giới Sân cứ nhớ mãi khi rời khỏi quan trà Chiêu Phước, ông Tần hình như có vẻ không vui. Trên đường về chùa, Giới Ngạo chợt nói: Đúng rồi, thật ra ông chủ Dư gặp khó khăn là do ông chủ Chiêu Phước lấn ép. Ông chủ Chiêu Phước vốn muốn sư phụ Trí Duyên khuyên ông Dư bỏ nghề. Ai biết được, sư phụ Trí Duyên không những không khuyên ông bỏ nghề, mà còn khuyến khích động viên ông kiên nhẫn tiếp tục tìm những giải pháp hay hơn, hèn chi ông Tần có vẻ không vui!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xem nhiều nhất