Thật khó từ bỏ dục lạc ngũ trần. Hãy xem dục lạc ngũ trần như một mẫu thịt dính ở kẽ răng. Khi lấy mẫu thịt ra bạn thấy thoải mái một lát. Có thể bạn nghĩ rằng từ giờ về sau, bạn không bao giờ ăn thịt nữa, vì ăn thịt mắc răng khó chịu lắm. Nhưng lần sau ngửi thấy mùi thịt thơm ngon, bạn không thể nào kềm chế được. Bạn lại ăn nữa và lại mắc răng lần nữa. Khi bị mắc răng bạn phải khươi nó ra lần nữa và bạn lại cảm thấy dễ chịu lần nữa. Nhưng sự thoải mái này chỉ có thể kéo dài một thời gian cho đến khi bạn lại ăn thịt lần nữa. Chuyện là như vậy đó. Dục lạc ngũ trần cũng thế thôi. Khi dính vào sẽ thấy đau khổ, khi buông ra sẽ thấy dễ chịu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Xem nhiều nhất
-
Kinh Pháp Cú có hình vẽ (The Illustrated Dhammapada), Treasury of Truth (Kho-Báu của Sự-Thật) Đức PHẬT thuyết Việt dịch: Hòa Th...
-
Nhớ năm ngoái, có vị thí chủ quen biết với sư phụ Trí Duyên, nhờ sư phụ mua một hàng điêu khắc bằng tre trúc, kết quả là khi mua về...
-
Nhắc đến "Kinh" thì ko ít người "sợ" (kinh sợ !?! :-) ), thật không mấy người thích, nên ko muốn xem dẫn tới v...
-
Dục lạc ngũ trần chẳng khác nào một tổ đầy kiến lửa. Ta lấy một khúc cây chọc vào ổ kiến cho đến khi những con kiến leo lên khúc cây, ...
-
Nói rồi nhà sư từ biệt ra đi, bỏ lại sau lưng người thanh niên vẫn còn đang thẫn thờ với câu hỏi lớn trong đầu: “Mục đích chân thực ...
Vậy thì vấn đề cần giải quyết ở đây là gì chẳng lẽ chúng ta lại tìm sự dễ chịu bằng cách ăn thịt rồi khươi nó ra.Sự lặp đi lặp lại như thế là một sự nhàm chán.Nếu chịu luyện tập quán xét để có sự kinh cảm và chán ngấy cái trò lặp lại này thì bạn mới thật sự có được sự dễ chịu.Tất cả phải trải qua sự thực hành nếu chỉ với những lời nói bạn sẽ chẳng bao giờ cảm thấy chán với miếng thịt ấy đâu !!!
Trả lờiXóa